7 giờ sáng!
Hai quả trứng vịt lộn nóng hổi được bố đập gọn gàng trong bát, bên cạnh là rau dăm, gừng tươi, muối, hạt tiêu và quất. Ngon tuyệt!
Với tôi, trứng lộn là món đặc sản của quê hương. Cách đây mười năm, cứ mười người trong xã thì có đến bảy người làm nghề nuôi vịt, có gia đình đã theo nghề này được ba đời. Vì thế, dân quê tôi tự tin về cách ăn trứng lộn đúng điệu lắm. Ăn trứng lộn tưởng đơn giản nhưng không phải ai cũng biết ăn đúng cách để có thể thưởng thức trọn vẹn được món ăn dân dã nhưng bổ dưỡng này.
Trước tiên là công đoạn luộc trứng. Trứng rửa sạch, cho vào nồi, đổ nước xâm xấp. Đun đến khi sôi đợi khoảng 3-5 phút, tắt bếp ngâm khoảng 3 phút, riêng trứng cút lộn chỉ cần sôi khoảng 1 phút là được. Khi luộc như vậy, trứng sẽ không bị sống mà cũng không bị nhừ nát (bây giờ những hàng quán thường luộc quá lửa nên trứng bị nát, ăn sẽ tanh). Rau dăm chỉ lấy ngọn và lá, khi ăn thì chỉ nên ăn lá thôi, bởi cuộng rau mà ăn nhiều thì gây nóng trong không tốt. Gừng tươi thái sợi, ngâm rượu hoặc dấm rồi vắt kiệt cho bớt hăng và luôn tươi không bị ngả màu. Quê tôi là đất nông nghiệp nên cái gì cũng sẵn, ăn trứng nên ăn với quất mới thơm nhưng giờ ăn với chanh cũng ngon. Tuyệt đối không ăn với dấm ngâm ớt, tỏi. Ăn trứng không đã đầy bụng, giờ lại với tỏi lại thêm cả ớt nữa thì có thể tạo ra chất độc gây hại cho cơ thể. Đập trứng ra bát hoặc để nguyên quả vào chiếc chén nhỏ bóc vỏ ở đầu, cho thêm chút muối, tiêu, quất (chanh), kèm với rau dăm và gừng tươi, bây giờ bạn có thể thưởng thức món trứng lộn đúng điệu rồi đấy.^_^. Còn với trứng cút lộn, vị chuẩn nhất để kết hợp là ăn với nước chấm chua ngọt thêm gừng cùng với rau dăm là ngon nhất.
Thực ra món ăn bình dân bổ dưỡng này không chỉ có ở Việt Nam, mà cũng rất được
ưa chuộng ở những quốc gia châu Á khác, như Hàn Quốc, Nhật Bản,
Philippines hay Campuchia. Anh bạn John (người New Zealand) của tôi cũng khoái món này. John có kể những người bạn của anh tỏ ra e dè không dám thử khi trông thấy vịt con đã thành hình đủ lông đủ cánh trong quả trứng. Nhưng đã nếm thử là thấy nghiện món ăn "lạ - sợ - mê" này. Còn với tôi, nó đã trở thành một phần tuổi thơ và là món ăn không thể thiếu trong đời sống hàng ngày./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét